Nhân nói về ki ức , tặng bạn đọc bài dưới đây viết dưới dạng thơ tự do :
Ngoài kia nắng vàng rót mật
Tôi mỉm cười với chiếc chổi lăn
Sơn lại những ngày loang lổ
........................
Sự sống dạy ta làm thi sĩ
Nốt nhạc ngày nảy mầm
Từ tách vỏ của đêm .
Tôi đã đi qua trăn trở những bậc thềm
mang hình hài của sóng.
Tôi đă đi qua những chiều gió lộng
Để lại phía sau lưng ẩm ướt sợi nắng vàng
Tôi đã đi qua những trưa hạ ve ran
Rát bỏng Oải hương trên đồng mùa hái
nhìn bầy xẻ nâu trà trộn trên mái ngói
nhấp vị trà sen bỗng quay quoắt nhớ làng Vòng ...
Tôi đã đi qua khắc khoải những bến sông
có bầy trẻ con học vẽ miền quá khứ ,
Cái vẫn còn - quá khứ không còn nữa
Chỉ hang núi ngàn năm còn giữ lại những linh hồn .
Tôi đã xem những vở kịch rất buồn
Lại nhớ cơi trầu của bà thời con gái .
Tôi đã đi qua những mảnh vườn xum xuê cây trái
Vẫn nhớ hương chanh và vỏ thị quê mình ...
Tôi đã đi qua những nắng ướt bình minh
Thấy phơi nghìn lẻ một chân dung mình trên mạng nhện
Tôi đã đi qua những phố mưa chịt chằng dây điện
Bỗng nhớ lung ling đèn cầy phố Nhà thờ .
Có những nỗi vui và niềm buồn
Không viết nổi thành thơ
Chỉ những vì sao cô đơn chỉ ta về im lặng .
Tôi hái bao nhiêu mưa , hứng bao nhiêu nắng
chỉ để bốn mùa còn một khoảng trời xanh .
Tôi đã chạy theo cái bóng của mình
mà cứ ngỡ là ... anh .
( Thu 2010 - 2013 )